Robert và vợ Mary cuối cùng cũng leo được lên tới đỉnh núi. Đứng trên đỉnh núi và nhìn ra xa, những tòa nhà màu trắng xa xa nơi thành phố như biến thành một bức tranh vẽ dưới ánh nắng. Ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng, gió nhẹ nhàng thổi. Cả hai vui mừng như những đứa trẻ, khoa tay múa chân, quên đi tất cả. Đối với người ngày nào cũng làm việc quần quật thì đây chính là một cơ hội nghỉ ngơi hiếm có.
Lúc này, bi kịch mới chính thức bắt đầu. Robert hụt chân, thân hình cao lớn loạng choạng ngã về phía vực thẳm, xung quanh là vách đá dốc đứng, không có chỗ bám víu. Rất nhanh, Mary đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, trong vô thức, cô đã cắn chặt áo chồng, khi đó cô đang ngồi xổm trên mặt đất để chụp ảnh phong cảnh phía xa. Đồng thời, cô cũng bị quán tính dẫn đến mép đá, và trong khoảnh khắc nguy hiểm cô đã ôm được một cái thân cây
Robert lơ lửng trong không trung, Mary nghiến chặt răng. Bạn có tin được không? Hai hàng răng trắng nhỏ nhắn ấy lại có thể chịu được sức nặng của người đàn ông cao lớn. Mary không thể mở miệng kêu cứu.
Một giờ sau, may mắn có du khách đi ngang và đã cứu họ. Lúc này, hàm răng xinh đẹp và đôi môi của Mary đã bị nhuốm đầy máu. Có người hỏi Mary, làm sao cô ấy có thể chịu đựng được lâu như vậy, cô ấy trả lời: “Lúc đó, trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ, nếu thôi buông lỏng răng, Robert chắc chắn sẽ chết. Vài ngày sau, câu chuyện đã được truyền đi khắp thế giới.