Đăng nhập
Nhập số điện thoại cần khôi phục mật khẩu.
Gửi
Bạn không thể xem nội dung này ! Vui lòng đăng ký gói cước: tại đây
Sau khi thấy tôi ngắt điện thoại, Trân bật khóc thú nhận sự thật.
Tôi quên khuấy nhưng Linh thì không.
Hôm sau, Hạnh tự mò về, không biết cô ấy đã đi đâu cả đêm mà tôi gọi điện thì tắt máy.
Trong cuộc đời tôi đã có 3 năm bão tố, 7 năm bình yên, 5 năm đơn độc và tiếp theo cuộc sống như thế nào đều phụ thuộc vào quyết định lúc này của tôi.
Quà cưới cho em gái là miếng đất 3 tỷ đồng, bố mẹ nói là để tương xứng với gia thế đằng trai; hồi tôi cưới bố mẹ chỉ cho 3 chỉ vàng, là vì nhà chồng tôi nghèo sao?
Tôi cứ sống trong sự giằng co ấy, mỗi ngày đều cảm thấy như mình đang bị xé đôi.
Lấy nhầm phải người chồng kém cỏi, tự dưng tôi thấy mình có mắt như mù.
Mẹ tôi thở dài: "Tình yêu không trả nổi tiền viện phí đâu con".
Cho đến khi tôi chính thức bước chân về làm dâu.
nội dung mới