Đăng nhập Đăng ký

Đứt gánh giữa đường .

Không có bữa tiệc nào là mãi mãi, chỉ có điều nó kết thúc sớm hay muộn mà thôi. Tình yêu cũng vậy. Đâu có tình yêu nào là mãi mãi, Kết thúc của một tình yêu có thể là hạnh phúc cũng có thể là đau thương. Cũng không có nỗi đau nào là mãi mãi.. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế.

Có những cuộc chia tay không phải vì hết yêu

Anh cũng giống như câu chuyện về bong bóng tan biến ngay sau khi tình yêu của chúng kết thúc. Dù em đã gần như đảo lộn cả thế giới này lên vẫn không thể nào tìm ra anh. Anh yêu! Anh có đang nhớ đến em, có đang chờ đợi em ở đâu đó như cái cách anh đứng trong bóng tối ở cửa nhà em của 4 năm về trước, cái đêm chúng ta cãi vã và em bỏ đi không nói một lời không?

Khi yêu nhau ai cũng mong được hạnh phúc. Em cũng vậy, khi mình còn ở bên nhau em luôn hi vọng là người có thể khiến anh cười mỗi ngày, có thể lấp đầy sự trống rỗng, cô đơn trong cuộc sống của anh. Nhưng rồi một ngày em nhận ra anh luôn nói mình cô đơn, và em cũng cảm thấy mệt mỏi khi cứ phải đoán biết suy nghĩ của anh. Và mình cứ thế chia tay nhau.

Khi câu nói "anh sẽ gọi lại sau " được thốt ra, có người sẽ nghĩ điều đó có nghĩa là " hiện tại anh đang bận, khi xong việc anh sẽ gọi cho em" nhưng có một người khác lại nghĩ " anh đang rất mệt mỏi, không muốn nói chuyện với em nữa, hãy nói chuyện sau đi hoặc không bao giờ nữa". Khi chúng ta nhận ra mình đang hiẻu ở hai ngôn ngữ khác nhau thì đoạn đường đã đi xa quá rồi, không còn cách nào có thể quay lại. Đó là lí do cho hầu hết các cuộc chia tay....

 

Chúng ta đến với nhau là do sự rung động của con tim, là do cảm xúc lúc đó, là khi anh bỏ đi sự tự tôn và em hạ thấp lòng kiêu hãnh của mình để ở bên nhau như thể định mệnh. Rồi đến hôm nay chúng ta cùng tìm lại những thứ đã mất, mang chúng trên vai và quay lưng như thể là số phận đã an bài.

Hóa ra tình yêu trong cuộc sống này cũng như chum bóng bay, ban đầu đủ mọi màu sắc, đẹp đẽ căng tràn không khí, sau đó lại tự xẹp đi mà không có bất cứ tác động nào. Vậy nên em sẽ buông đôi tay mình ra để nó tự do bay trên bầu trời, để trong mắt chúng ta chỉ có những hình ảnh đẹp đẽ, để em có điều gì đó thật tuyệt vời mà nhớ về sau 20, hay 30 năm nữa.

Mùa đông đã lại một lần nữa đến, giữa cái giá lạnh của Hà Nội, khi em bước chân xuống những con đường quen thuộc kia, khi cả không khí bao trùm bởi ánh sáng rực rỡ của đèn đường, em vẫn hay nghĩ rằng giá như em đang ở tuổi 19. Nếu là như vậy em sẽ gọi điện cho anh, sẽ nói em đang nhớ anh đến phát điên.

Nhưng bây giờ em đã 23 tuổi, số điện thoại anh cũng đã đổi. Anh cũng giống như câu chuyện về bong bóng tan biến ngay sau khi tình yêu của chúng kết thúc. Dù em đã gần như đảo lộn cả thế giới này lên vẫn không thể nào tìm ra anh. Anh yêu! Anh có đang nhớ đến em, có đang chờ đợi em ở đâu đó như cái cách anh đứng trong bóng tối ở cửa nhà em của 4 năm về trước, cái đêm chúng ta cãi vã và em bỏ đi không nói một lời không?

 

Không có lí do gì để em trách móc hay đổ lỗi, tình yêu của em đã từng giản đơn như thế, vì yêu nhau nên chúng ta có lí do mà để lại cho nhau những tổn thương, những vụn vỡ quá đỗi ngọt ngào. Có thể tình yêu không phải là thứ duy nhất trong cuộc đời, ngoài anh, ngoài em, chúng ta còn rất nhiều chuyện phải để tâm. Anh còn có ước mơ muốn thực hiện, em cũng có một vài chuyện phải làm nhưng em sẽ mãi ghi nhớ cái khoảnh khắc vĩnh hằng của năm 19 tuổi, anh đã khẽ hôn em. Cứ để em có chút tiếc nuối và nhớ lại ánh mặt trời rực rỡ của ngày hôm ấy. Rồi ta sẽ biến mất vào giữa biển người mênh mông sau câu nói thì thầm của anh " nhất định phải tự chăm lo cho mình, em nhé!"

Thực sự nếu được chọn lựa, em vẫn mong mình có thể làm bạn, thỉnh thoảng nhắn tin, thình thoảng gọi nhau đi dạo phố. Dù cho trái tim có đau đớn đến đâu thì em nghĩ là chỉ cần mình không trở nên xa lạ em đều có thể chịu đựng được. Nhưng anh quá đỗi lạnh lung, đến khi em học được cách yêu thương, đến khi hiểu rõ được bản thân cũng chính là lúc em nhận ra được có một số chuyện khi đã bỏ lỡ thì sẽ mãi mãi không thể gặp được nữa.

Chính là nhiều năm sau này sẽ có ai yêu anh, yêu em nhiều như chúng ta đã từng.....?





Chủ sở hữu: Công ty Cổ phần Rate Plus
Giấy CNKD số: 0105887981
Ngày cấp: 16/05/2012
Nơi cấp: Phòng Đăng ký kinh doanh, Sở kế hoạch và đầu tư thành phố Hà Nội
Người đại diện: Ông Đặng Duy Bảo
LIÊN HỆ
Điện thoại: 024 71 060606
Email: info@rateplus.vn
Trụ sở chính: Tầng 6A tòa nhà Central Point - số 219 phố Trung Kính, quận Cầu Giấy, thành phố Hà Nội